Sonntag, 15. September 2019

BIỂN VẪN ĐỢI CHỜ


    Khoảng 15 giờ ngày 15.08 chúng tôi hai gia đình  gồm 11 người đã đến trạm dừng chân đầu tiên trong kỳ nghỉ hè năm nay là Zagreb, thành phố lớn nhất và là thủ đô của nước Cộng hòa Croatia, ở phía nam Wien chừng 370 km. Là thủ đô của nước chỉ hơn bốn triệu dân nên giao thông ở Zagreb không đông đúc như các thành phố lớn ở Âu châu, có thể nhờ vậy mà đoàn xe chúng tôi ba chiếc đi vào trung tâm thành phố đã không gặp kẹt xe hay đợi chờ lâu. Zagreb có nhiều Nhà thờ và danh lam thắng cảnh nổi tiếng, nhưng vì chỉ nghỉ một đêm nên ngay buổi chiều hôm đó sau khi gởi xe chúng tôi đi bộ qua Tunel Gric, một đường hầm xuyên núi để đến phố cổ trên đường Radiceva Ulica và điểm đến đầu tiên là quảng trường Ban Jelacic. Đây là trung tâm của khu vực dành cho người đi bộ và cũng là điểm giao lưu của hầu hết các điểm tham quan đều nằm ở trung tâm thành phố gồm hai khu vực Thượng và Hạ Zagreb: Gornji Grad nằm trên cao nguyên cũng là nơi có Nhà thờ và Quốc hội, còn Donji Gradsau là một khu vực được biết đến với các bảo tàng danh tiếng và Nhà hát quốc gia Croatia. 


    Sau khi dừng chân nhìn cậu bé và đàn bồ câu rượt đuổi chơi đùa, chúng tôi rời quảng trường Ban Jelacic để đến Kaptol, một kiến trúc nổi tiếng mà du khách không thể bỏ nào qua, đó là nơi tọa lạc Nhà thờ Zagreb Cathedral được xây dựng từ thế kỷ 13 và cũng là tòa nhà cao nhất Croatia.


    Là những nước thuộc Âu châu nên ít nhiều cũng có điểm tương đồng ở những khu phố cổ với nhiều con đường dốc hay chật hẹp đôi khi lại khiến du khách thích thú. Ở Zagreb có thêm một điểm đặc biệt nữa là đang đi trên phố cổ, chỉ cần rẽ một bước chân vào con hẻm nhỏ là có thể leo ngọn núi cao để vừa ngắm toàn cảnh thành phố một màu ngói đỏ, vừa nhâm nhi cà phê hay xem tranh trước khi ghé thăm nhà thờ Sankt Catherine với vị trí không xa một Bảo tàng với tên gọi rất đặc biệt chỉ ở Zagreb mới có: Bảo tàng Thất Tình, nơi đây nhận trưng bày mọi vật lưu niệm từ các cuộc tình đổ vỡ, được đóng góp từ khắp nơi trên thế giới gởi về. Đi thêm vài bước là đã thấy nhà thờ Sankt Markus nằm ở một vị trí rất dễ nhìn với màu cờ trên mái ngói. Vì còn ít thời gian nên chúng tôi không dừng lại lâu, chỉ chụp vài tấm hình rồi trở lại đường cũ, đi bộ xuống núi.


    Hôm đó là ngày lễ nhưng trên các con đường phố gần quảng trường Ban Jelacic vẫn có vài Shop mở cửa đón khách. Chúng tôi tuy không có nhu cầu mua sắm nhưng mọi người vẫn thấy vui khi tìm được chỗ nghỉ chân và cũng không bỏ lỡ cơ hội được thưởng thức hương vị cà phê và ngắm những hàng quán ẩm thực cùng du khách ở phố cổ trên đường trở lại Tunel Gric một lần nữa đến nhà gởi xe.  


    Trời vẫn còn nắng khi về đến khách sạn gần trung tâm mua sắm Avenue Mall khoảng 19 giờ chiều, nhận phòng và thu xếp đồ đạc rồi đi ăn tối. Vậy là trong ngày đầu tiên đã qua một đoạn đường dài 370 km, thời gian chờ đợi ở hai biên giới Slowenia và Croatia thật ra không đáng kể so với lần trở về Áo có tới bốn trạm dừng chân mà Zagreb ít nhiều cũng sẽ để lại cho những dòng người trải nghiệm mùa hè Croatia có được một chút gì để nhớ.


    Sau bữa điểm tâm ở Avenue Mall, chúng tôi khởi hành lúc 11 giờ dưới cơn mưa và cũng là ngày mưa duy nhất trong suốt chuyến đi. Để đến Rab Island, từ Zagreb đến Senj phải mất 2 tiếng đồng hồ với 163 km. Vậy chỉ còn khoảng 70 km nữa là kết thúc cuộc hành trình được tính từ Senj với đường đi quanh co lên đồi xuống núi theo ven biển với tốc độ giới hạn 60 km/h để đến bến tàu Stinica. Ở đây mỗi giờ sẽ có một chuyến phà và chỉ mất chừng 10 phút là có thể đặt chân lên Rab Island, một quần thể biển đảo phong cảnh đẹp và hấp dẫn với nhiều bãi tắm, ven rừng nắng phơi và phố đi bộ...ở phía tây Croatia như vẫn luôn đợi chờ du khách trở lại.


     Khoảng 15:30 giờ chúng tôi đậu xe trước Supetarska Draga 17, là địa chỉ một Apartment ba tầng lầu đầy đủ tiện nghi, chủ nhân là ông bà Josip và Fani, có vị trí như là trung tâm giữa các bãi tắm mà chúng tôi đã đến: Lopar, San Marino, Kampor, Mel và Pudarica. Vào buổi chiều đầu tiên mọi người ra phố cảng Rab dạo chơi sau đúng ba mùa ‘Trăng phương nam’ kể từ tháng 8.2016.
 

    Ngày 17/18.08 Lopar: Từ nhà chỉ mất 8 phút với 6 km đường xe thoáng mát đi qua một vài triền núi sát biển để đến bãi nước cạn Lopar, nơi mà lần trước có ba gia đình đặt phòng chỉ cách bãi tắm khoảng 200m.


    Bãi San Marino là điểm đến trong ngày 19.08 chỉ cách Lopar chừng vài phút xe, ngoài xa có nhiều loại tàu thuyền qua lại và cập bến. Khoảng 11 giờ tuy không còn chỗ nhưng chúng tôi vẫn tìm được một vị trí dựng lều thật đẹp trên đồi thông trông ra biển, nhìn thấy được ngọn núi đã có lần bơi thuyền ra đó leo lên cao nhìn mây treo đỉnh núi.  


    Kampor không có bãi tắm tự nhiên, nhưng nếu đi sớm thì vẫn có thể tìm được chỗ cho vài người hoặc một nhóm nhỏ nằm sát triền núi cao, có bãi gởi xe cạnh Carolina Resort và nhiều khách sạn được che mát dưới những hàng cây cao vút. Lần đầu tiên đến Kampor này chúng tôi chỉ có 5 thành viên tham dự, dù băng qua nhiều đoạn rừng già vắng bóng người nhưng vẫn không tìm ra chỗ vừa ý nên đã tới bãi Mel, một nơi mà ba năm trước đã có lần đến rồi.


    Hôm sau trở lại bãi tắm Lopar và chiều 22.08 về sớm để mọi người chụp vài tấm hình trước nhà lúc còn nắng bên giàn nho thoáng mát đang độ trái chín rồi cùng nhau ra phố cảng Rab cũng chỉ mất 8 phút đường xe. Phố đi bộ người đông, quán ăn tấp nập du khách nên nhiều cửa tiệm không còn chỗ. Tuy vậy vẫn tìm được một nơi vừa ý, khung cảnh đẹp, thức ăn ngon nằm trong con hẻm trên đường chính của phố đi bộ Srednja Ulica. 


    Chúng tôi ghi thêm tên bãi tắm thứ năm trong ngày cuối cùng ra biển là Pudarica. Đây là bãi tắm nước sâu có Restaurant nằm sát bờ biển, nơi những con tàu neo đậu và phục vụ đưa đón khách và những Tour du lịch. 


    Cuộc vui nào rồi cũng phải khép lại. Sau một đêm ngủ muộn nhưng dậy sớm theo giờ ấn định nên chúng tôi đã sang bên kia bờ ở bến tàu Stinica trên chuyến phà lúc 8:40 giờ ngày 24.08.2019. Cũng nhờ đi chuyến phà sớm nên khi bị kẹt xe khoảng 2 km ở Zagreb lúc 11:20 giờ, thời gian đợi chờ để qua trạm thứ nhất chỉ lâu 50 phút. Đó là điều hết sức vui mừng bởi vì sau khi nghỉ chân ở trung tâm Shopping Westgate chừng hơn một tiếng đồng hồ, chúng tôi đi vào đường làng đổ xăng rồi tiếp tục cuộc hành trình lúc 14:15 giờ, tưởng như qua được Zagreb là mọi việc êm xuôi nhưng không ngờ, hai trong ba chiếc xe của chúng tôi tiếp tục chạy đường làng không rõ bao nhiêu cây số thì về tới Wien lúc 21:30 giờ, còn chiếc nhập vào xa lộ về đến nhà cùng thành phố lúc giữa khuya.


    Mùa hè sẽ trở về, nhưng tôi có muốn trở lại Rab Island hay không thì chẳng cần nhiều thời gian để suy nghĩ. Dù biết biển vẫn đợi chờ nhưng bốn năm trước chuyến đi của gia đình con gái tôi trên đường trở về Wien, đã phải qua đêm ở Zagreb vì bị kẹt xe đến 50 cây số !

NGUYỄN SĨ LONG
15.09.2019