Tuổi mười ba chân vừa tròn gót nhỏ
Em dịu dàng bắt bướm đậu bờ mương
Say làn hương tỏa ngát ở ven đường
Hoa ngắt vội ép nhòa từng trang vở.
Tuổi mười bốn giấy học trò mới mở
Bài thơ nào em nhớ chép vào đây
Thương cảm tình ai vương vấn bao ngày
Em học thuộc để mơ mình như thế.
Tuổi mười lăm e ấp nào xiết kể
Lá thư hồng chàng gởi để làm quen
Ngày qua đêm nghe trong gió hơi men
Tình vừa chớm em thẹn thùng dấu mẹ.
Tuổi mười sáu mối tình đầu đã hé
Lòng rộn ràng hò hẹn buổi trao thư
Son phấn đài trang chân bước hiền từ
Trong ánh mắt nói thay lời tất cả.
Tuổi mười bảy nụ hôn đầu hối hả
Đôi môi mềm run dại những bàn tay
Ngực ép đôi tim nhịp thở căng đầy
Em kiều diễm trên ngai vàng tình tự.
Tuổi mười tám em xây lầu ngôn ngữ
Lời thương yêu thơm ngát cả tuổi hồng
Để chiều nao khi đứng tựa vai chồng
Đưa tay vẫy hạnh phúc bay nhè nhẹ…
NGUYỄN SĨ LONG
St. Leonhard, 20.4.1990