Hễ thấy thu sang lòng lại buồn
Mỗi khi nghe gió than rất nhẹ
Là có cơn mưa ở cuối đường
Hình như ai đó mươi năm cũ
Nhẹ gót ngang nhà buổi chớm thu
Sau lưng chiếc lá vô tình rụng
Thầm hỏi em qua có thẫn thờ?
Nước sông thu ấy dâng thật lớn
Cuốn cả thư tình ra đại dương
Bàn tay em mỏng như tờ giấy
Vớt lá ghi ngày rồi tiếc thương
Hình như năm đó em rất trẻ
Mỗi sáng đôi lần dưới hàng me
Mùa thu lá rụng em đưa nón
Hứng nỗi chia ly để mang về
Bao năm cách biệt thu còn tới
Lá vàng muôn thuở vẫn buồn thôi
Khách xa đi mãi chưa quay lại
Đã thấy men thu giữa môi người
Hình như cơn gió nay còn giận
Đất trời khéo nhuộm cảnh phù vân
Hạt mưa bay lả bên vườn mộng
Rẽ lối thu về cho thi nhân.
NGUYỄN
SĨ LONG
Sbg, 19.9.1993
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen