Freitag, 5. April 2019

MẸ MÃI LÀ MÙA XUÂN



Chín tháng cưu mang hai mươi năm nuôi dưỡng

Con ra đời trong tổ ấm tình thương

Ở quanh con không có bốn mùa thay đổi

Chỉ một mùa xuân bên tay mẹ, mảnh vườn.

 

Con nhắm mắt mỗi lần ôm vú mẹ

Nuốt từng dòng sữa ngọt say mê

Mẹ cúi xuống mắt tròn xoe âu yếm

Giọt lệ mừng chảy xuống má tê tê.

 

Mẹ đút cho con từng miếng cơm muỗng cháo

Thức suốt đêm khi con s mũi nhức đầu

Mẹ đan cho con từng bao tay chiếc áo

Bên cuộc đời dù trăm nỗi bể dâu.

 

Mẹ dạy cho con từng lời nói bước đi

Mẹ dạy cho con cầm cây bút chì

Mẹ dạy cho con vòng tay kính cẩn

Cúi đầu chào thưa gởi mỗi lần đi.

 

Quên sao được những câu hò giọng hát

Rát chan hòa trong giấc ngủ âm thanh

Lời mẹ ru có vị ngọt chất lành

Con khôn lớn vẫn nhớ từng nhịp điệu:

 

Ru con con théc cho muồi

để mẹ đi chợ mua vôi ăn trầu

mua vôi chợ Quán chợ Cầu

mua cau Nam Phổ mua trầu chợ Dinh…”

 

Gió đưa ông Đội vô Dinh

mụ Đội thương tình xách nón chạy theo

ông Đội khiến cưới ba heo

mụ Đội khiến cưới con mèo cụt đuôi…”

 

Quên sao được xóm làng xưa xơ xác

Ngày đạn bom đêm pháo kích kinh hồn

Mẹ cõng con khắp đường quê tan nát

Xót xa nhìn nhà cháy ở quanh thôn.

 

Im tiếng súng mẹ thở phào nhẹ nhõm

Nhưng ngờ đâu con mẹ phải ra đi

Đời mẹ chưa vui bây giờ thấp thỏm

Sợ tin buồn sau cánh cửa chia ly.

 

Hơn mười năm kể từ ngày cách biệt

Mẹ già đi trong tấm ảnh pha màu

Con cũng vậy, nói làm sao cho xiết

Những năm dài nhớ mẹ qua lâu.

 

Con bất hạnh trên dòng đời trôi ni

Thiếu mẹ hiền như mất cả mùa xuân

Con cúi đu xin một lòng tạ lỗi

Ngày đầu năm không có mặt quây quần.

 

Và hôm nay xuân về trên xứ lạ

Con khấn cầu cho mẹ với cha già

Sống trăm tuổi bạc đầu nhưng vẫn khỏe

Đợi con về trong khúc khải hoàn ca.

         

NGUYỄN SĨ LONG

Salzburg, 1990

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen