Dốc
chiều loang màu bạc
Ngọn thông buồn lung layMùa xuân thường đi lạc
Én chưa qua nơi này.
Nắng chiều xòe nắm tay
Đè thung lũng xuống sâuĐèn nhà ai vừa cháy
Hoàng hôn lướt trên cầu.
Gió chiều tìm chỗ trú
Sao hôm giờ mới mọcMặt trời vừa đi ngủ
Đôi môi lạnh như ngọc.
Đường chiều phơi chiếc lá
Hạt bụi nằm quay lưngHòa nhịp đập của đá
Nghe tiếng khóc quê nhà.
Mây chiều vẽ chân dung
Có lời thơ đề tựa
Giữa hai màu lạnh nóng
Chen nghĩa tình năm xưa.
Sương chiều xóa dấu chân
Trăng soi hồn viễn xứCuối ngày còn lận đận
Nước dâng niềm ưu tư!
NGUYỄN SĨ LONG
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen