Freitag, 25. August 2017

CHÂN DUNG MẸ


 
    Có thể nói ở đất nước chúng ta, Phật giáo là một tôn giáo của đại chúng, đã ăn sâu trong lòng dân tộc có tinh thần hiếu đạo từ ngàn xưa. Vì vậy vào những ngày lễ hội như Mùa Vu Lan, ngày nay không chỉ dành riêng cho những người con Phật, mà đã là ngày hội chung cho cả mọi người Việt nam.
    Là người Phật tử, mùa Vu Lan Báo Hiếu là một dịp và cũng là một quãng thời gian tuy ngắn ngủi nhưng rất quý báu nếu không muốn nói là rộn ràng và háo hức để chúng ta nhớ về mẹ, nghĩ về mẹ và đây cũng là cơ hội mỗi năm có một để tỏ lòng hiếu thảo với mẹ cha.
    Sẽ là ý nghĩa hơn nữa, trang trọng và thân tình hơn nữa khi cùng với thiện nam tín nữ tham dự nghi thức Cài Hoa Hồng trong ngày Đại Lễ Vu Lan để có được những giây phút lắng lòng dành cho mẹ. Dù vui hay buồn khi một màu hoa được cài trên áo, chắc chắn trong tâm thức của mỗi người tham dự đều có sự cảm nhận thật ấm áp của tình mẹ con. Và cũng chính trong ngày Lễ Báo Hiếu long trọng này, những trái tim đều hướng về mẹ của mình, để cùng thổn thức và cất cao lời tri ân Đấng Sinh Thành.
     Hoa Hồng Trắng dịu dàng dành cho những ai đã không còn được cha mẹ cận kề hôm sớm.
    Hoa Hồng Đỏ cho những người may mắn còn mẹ, còn cha. Xin hãy trân trọng niềm vui sướng của mình.
    Nghi thức Cài Hoa Hồng cho chúng ta một không gian mà mọi người có chung một niềm suy nghĩ về Mẹ! Cho dù ở lứa tuổi nào đi nữa cũng đều cảm thấy hạnh phúc để nhớ lại những kỷ niệm khi còn thơ ấu như đã cùng mẹ vui đùa hay đã được mẹ dẫn đi Lễ Chùa nhằm vào Mùa Vu Lan, hoặc khi đã khôn lớn trong mái ấm gia đình. Đó là những ngày tháng thật êm đềm được sống bên mẹ và lớn lên trong từng bước chân chuẩn bị vào đời.
    Khi nhắc đến mẹ, nhớ về mẹ thì bất kể chúng ta là ai, không phân biệt tuổi tác và địa vị trong xã hội, tất cả đều bỗng trở nên nhỏ bé như thuở còn thơ dại nằm lọt trong vòng tay ấm áp cùng lời ru ngọt ngào chan hòa tình thương yêu của mẹ:
Chín tháng cưu mang hai mươi năm nuôi dưỡng
Con ra đời trong tổ ấm tình thương
Ở quanh con không có bốn mùa thay đổi
Chỉ một mùa xuân bên tay mẹ, mảnh vườn.
    Không phải ai cũng có may mắn sống cả cuộc đời gần gia đình. Bởi vậy nếu có dịp đi xa, mới thấy quý những ngày trở về thăm mẹ vì chẳng biết phải cần bao nhiêu thời gian để bù đắp được những tháng ngày xa cách.
     Nhưng với tâm tình bao lâu ấp ủ và mong đợi chắc sẽ không ngăn được cảm xúc, để qua đó thấy và hiểu được lòng mẹ nuôi con như biển trời lai láng, những lúc ốm đau mẹ chính là người thầy thuốc tuyệt vời, thức suốt đêm với con, và cả cuộc đời vì con:
Mẹ đút cho con từng miếng cơm muỗng cháo
Thức suốt đêm khi con sổ mũi nhức đầu
Mẹ đan cho con từng bao tay chiếc áo
Bên cuộc đời dù trăm nỗi bể dâu.
    Khi ta có lòng thương kính với mẹ thì chính là lúc ta hình dung được hình ảnh thiêng liêng của mẹ đã biểu hiện khi con vừa mở mắt chào đời, cho đến những năm tháng nuôi nấng dạy dỗ ta nên người.
    Với niềm cảm thông là khi lớn khôn lớn có gia đình, có nuôi con thì mới biết đêm dài và hiểu được những hy sinh của mẹ từ khi còn ấu thơ cho đến trưởng thành là cả một hành trình dường như vô tận với nhiều nhọc nhằn và đôi khi còn có cả nước mắt:
Mẹ dạy cho con từng lời nói bước đi
Mẹ dạy cho con cầm cây bút chì
Mẹ dạy cho con vòng tay kính cẩn
Cúi đầu chào thưa gởi mỗi lần đi.
    Trong cuộc sống của chúng ta có rất nhiều người để thương yêu và quyến luyến, nhưng mẹ là hình ảnh đẹp nhất và vĩ đại nhất trong tâm hồn của chúng ta.
    Không ai có thể nói hết, diễn tả hết những điều tuyệt vời về một người mẹ.
    Không ai có thể hiểu hết công khó và nghị lực của một người cha.
    Đời sống sẽ mang lại nhiều ý nghĩa cao đẹp hơn chừng nào chúng ta luôn là một người con hiếu thảo để đền đáp Ơn Nghĩa Sinh Thành:
Công cha như núi Thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ Hiếu mới là Đạo con.

NGUYỄN SĨ LONG

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen