Em áo trắng nón bài thơ guốc gỗ
Hàng mi cong vun vút nét rạng ngời
Em lộng lẫy như vầng trăng mười sáu.
Em và tôi chỉ cách nhau hàng dậu
Lá vàng rơi hai đứa nhặt hai vườn
Cùng ngắm đôi chim nhẹ nhàng cánh đậu
Và cùng nghe nhịp đập của uyên ương.
Sáng
tinh mơ tiếng học bài giòn giã
Tôi
say mê như khúc nhạc nghê thườngEm đi học gót chân hồng thư thả
Tà áo bay rung hoa cỏ bên đường.
Tôi
đứng đợi những trưa về nắng đổ
Cổng
trường em vôi tím đã phai màuTôi muốn nắm bàn tay xinh rất nhỏ
Lá thu rơi xin em chớ đi mau.
Em
thơ thẩn đêm trăng nhà thanh tịnh
Mùi
hoa lan ngào ngạt tỏa chung vườnTôi ao ước một lần thôi, nhất định
Được hôn em trong giấc mộng yêu thương.
Em
đẹp quá giữa mùa trăng mười sáu
Áo
học trò thơm mãi cả ngàn sauTôi xin lượm lá vàng phơi trước ngõ
Để trọn đời hai đứa sống bên nhau.
NGUYỄN SĨ LONG
Thu 1990
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen