Sonntag, 4. März 2018

DON HỒ IN VIENNA

 
Ca sĩ Don Hồ

    Tôi đến Wien sớm một ngày vào trưa 23.02.2018  là do yêu cầu của anh Nô nhờ giúp một số việc vì chương trình văn nghệ năm nay số ca sĩ được mời tham dự đông hơn. Ngay buổi chiều hôm đó tôi đưa anh Alain Vũ đến nhà anh Thành ở Haberlgasse (Niệm Phật Đường Minh Tịnh cũ) trước 18 giờ để tập dợt Show trình diễn Áo dài. Buổi tối, khi Chân Như và tôi trở lại Haberlgasse khoảng 19:30 giờ thì được anh Nô nhờ tôi đưa ca sĩ Don Hồ về khách sạn và thêm một yêu cầu nữa cho sáng mai là Don Hồ và một người nữa muốn đi xem sông Donau với một vài thắng cảnh ở Wien nếu có thời gian. Yêu cầu này hơi  khó vì tôi không phải là cư dân ở Wien, vì vậy tôi đã đề nghị anh Nô nên gọi cho Kiều Nam cùng tham gia thì sẽ tốt hơn.
    Tối hôm đó sau cuộc gọi của anh Nô, khoảng 23 giờ Kiều Nam đã liên lạc với chị Diệp và sáng hôm sau 24.02 hai cha con chúng tôi đến đón cô Thanh Lê vào lúc 09:40 giờ, cô chính là người mà tối hôm qua tôi đã gặp ở phòng tập nhưng lúc đó chưa biết tên. Được biết Thanh Lê đến từ Berlin, Đức. Cô là em ruột của Phạm Đức Thành, một nam nghệ sĩ đàn bầu nổi danh định cư ở Canada, đã và đang cộng tác với trung tâm Thúy Nga Paris. Lần này cô đến Áo cũng để trình diễn đàn bầu với bốn tiết mục, dù chưa được nghe nhưng cô đã trấn an: “hy vọng là Thanh Lê sẽ không làm mọi người thất vọng”. Từ nhà Diệp, chỉ 15 phút sau đó ba người chúng tôi đã có mặt ở Hotel Karl Wirt đúng 10 giờ như tôi và Don Hồ đã hẹn từ tối hôm qua. Nơi anh ở chỉ cách hội trường Casablanca, đường Perfektastrasse ở quận 23 chỉ vài phút xe. 

    
    Tối hôm qua Don Hồ không được khỏe lắm, khi lên xe anh nói cảm thấy lạnh, nhức đầu, và hơi khan tiếng làm tôi lo lắng và nhớ đến ca sĩ Như Quỳnh cách đây ba tháng khi cô đến Wien cũng có vấn đề sức khỏe ngay sau đêm diễn Dạ Vũ Giáng Sinh 2017 vào ngày 26.12.2017 chỉ chừng năm sáu tiếng đồng hồ trước khi rời Áo vào buổi chiều hôm sau. Hôm đó khoảng 10 giờ sáng ngày 27.12, tôi nhận được ít nhất là bốn cuộc gọi của anh Nô từ sở làm, việc tiếp theo là chở Chân Như đến Restaurant Wok Time ở quận 23 sau khi tìm được một hộp thuốc theo toa mà Như Quỳnh đang cần, cô ca sĩ cho biết vì đi diễn dài ngày nên thuốc không đủ dùng, đó là lý do khiến cô bị mệt vì thiếu ngủ nên xe Cứu thương cũng đã được gọi đến chỉ sau chúng tôi chừng vài phút. Ngồi trong xe tôi thấy ca sĩ Tuấn Anh mang ba lô đứng chuyện trò với các anh trong ban nhạc trước cửa nhà hàng dường như đang đợi chờ ai đó. Chân Như cùng lên xe cứu thương giúp thông dịch, Như Quỳnh đã được bác sĩ và một đội ngũ y tế bốn người khám và chăm sóc gần một tiếng đồng hồ ngay trong xe Cứu thương ở cạnh nhà hàng, rồi sau đó hai chị em Như Quỳnh và Tường Khuê được Chân Như dẫn đến xe tôi đang đậu gần đó trong tình trạng sức khỏe đã trở lại bình thường. Chúng tôi đã đưa hai chị em đến nhà ga xe lửa quận 10 lúc 14:40 giờ, dù vẫn dư thời gian nhưng Chân Như đã cùng Như Quỳnh và Tường Khuê nhanh chân tìm đến điểm hẹn trước khi tàu chạy sau 15 giờ. Lúc đó dù vội vàng nhưng hai chị em khi xuống xe vẫn không quên bắt tay và cám ơn chú với giọng Huế làm mình tưởng như là…bà con. Trông Như Quỳnh vẫn xinh đẹp như thuở nào mà tôi đã có lần gặp ở München cũng trong chương trình ca nhạc chừng mười năm qua. 

  Don Hồ - Kiều Nam - Thanh Lê

     Hôm nay thấy yên tâm khi Don Hồ bước ra cửa Hotel với nụ cười xã giao và tiếng chào buổi sáng nghe rất khỏe với áo Mantel đen, quần Jean và khăn quàng xám đen rất dài đủ sức quấn vài vòng chống lạnh từ cổ cho đến đầu. Kiều Nam cầm tay lái và nói cho Don Hồ biết những nơi dự định sẽ đến thăm. Xe rời Hotel Karl Wirt lúc 10:15 và đến núi Kahlenberg ở quận 19 chưa tới 11 giờ. Trời đẹp như nắng hè đã trở lại nhưng đôi bàn tay thì lạnh buốt trên độ cao gần 500 mét. Từ bãi đậu xe chúng tôi đi bộ ngang qua nhà thờ St. Josefskirche rồi rẽ trái, thấy một nhóm người đang đứng hàng ngang cạnh tiệm cà phê để chụp hình, nhìn xuống dưới là thành phố Wien như được quét một lớp sơn trắng dưới bóng nắng trái mùa nhưng rất đẹp. Đứng ở góc độ này thì bị chói sáng, nên trong lúc cùng đi dọc theo bên trái tiệm cà phê để ra phía sau thì Don Hồ gắn Cellphone trên Selfie Stick. Từ triền núi này mới thấy được sông Donau ở bên trái nằm tê cứng trong thời tiết -4 độ C dưới làn tuyết trắng lạnh lùng trùm kín thủ đô Wien như vẫn đang còn say ngủ. Don Hồ chụp nhiều cảnh khi quay mặt về hướng sông Donau, chúng tôi ở đó chừng 15 phút rồi khi đã vào tiệm Café Kahlenberg mà vẫn còn cảm giác hơi lạnh mang theo, trong khi nhìn ra bên ngoài thấy vài người ngồi như bất động nhìn trời cao đất rộng trong thời tiết giá lạnh của một ngày mùa đông có nắng đẹp trời. 
    Chúng tôi rời Kahlenberg lúc 12:20 giờ, điểm tiếp theo là về quận 1 phải mất khoảng 40 phút mới đến phố đi bộ Kärntner Strasse hướng về nhà thờ Stephansdom sau khi gởi xe ở Garage gần nhà hàng Sài Gòn. Con đường này tôi đã đi qua nhiều lần nên khá quen thuộc với hàng trăm thương hiệu, rất đông người xuôi ngược bất kể nắng hay mưa, hè sang hay đông về. Điều đặc biệt với tôi là tiệm cà phê Aida trên lầu 1, ngồi ở đây để thưởng thức một ly cà phê ngon, ngắm dòng người qua lại là điều hết sức thú vị, chỉ cách một đoạn đường ngắn nữa là tới nhà thờ. 
    Đối với Don Hồ có lẽ là khác, trên đường đi tôi thấy anh chưa lần nào nhìn chăm chú vào một cửa tiệm và cũng không có ý định vào bất cứ Shop nào, có lẽ vì đôi mắt và đôi tay không hề rời Selfie Stick. Khi đến trước nhà thờ Stephansdom nắng ấm hơn đôi chút nhưng gió mạnh, Don Hồ phải dựng Selfie Stick nhiều lần, có khi chưa kịp tạo dáng và bấm máy thì gió đã bất ngờ thổi bay. Don Hồ chụp khá nhiều trong nhà thờ dù rất đông người trước khi chúng tôi trở về đường cũ, ghé Restaurant Sài Gòn dùng bữa trưa với món phở, bún bò Huế lâu chừng một tiếng đồng hồ rồi cùng đi lấy xe đưa Don Hồ trở lại Hotel lúc 16 giờ.
    Còn hai việc nữa tôi phải làm là đưa Thanh Lê đến hội trường, rồi gọi cho Như biết để nhờ một người ra trước bãi đậu xe khiêng giúp hai thùng hàng của mẹ vợ anh Nô từ miền viễn tây gởi lên Wien ủng hộ quày thực phẩm của chị Hai trong đêm văn nghệ. Xong tất cả mọi việc, tôi và Kiều Nam về đến nhà ở quận 16 trước 17 giờ. 

                                   
     Tôi trở lại hội trường lúc 17:50 giờ, từ lối vào chính đã nghe được tiếng cười nói nhộn nhịp từ quày vé Tombola, bàn lắc bầu cua cá cọp nhiều người tham gia, nhìn thẳng vào phòng ăn các bàn đã hết chỗ trống, ngoài hành lang các quày nước, cà phê, phở đông khách, các quày thực phẩm bận rộn người mua kẻ bán xen lẫn tiếng chào người quen kẻ lạ. Nhìn vào hội trường đã kín chỗ với con số phỏng đoán từ 1200 đến 1400 người. Chương trình văn nghệ ngoài những tiết mục ca vũ nhạc, múa lân thường lệ, nay còn có đàn bầu, múa, trình diễn áo dài với sự góp mặt của: Ca sĩ - MC Thanh Tùng & Nhã Vy, Phương Son, chị Ánh (múa), Thanh Lê (đàn bầu), Thu Gương, Anh Huân, Tiến Thành, Anh Nhất, Đức Hoài Minh, Alain Vũ Hoàng My (Show diễn Áo Dài), Keyboard: Công Thành, với trên 30 tiết mục, chưa kể chừng gần 10 bài của Don Hồ trong phần Remix cho đến lúc kết thúc chương trình vào lúc 1 giờ khuya. 

  Đh. Lê Tuấn
 
     Cũng như mọi năm, chương trình được sắp xếp rất bài bản nên người viết chỉ lướt qua với ‘thông điệp’ mở đầu của Ban Tổ Chức là Lê Tuấn và Diệp Nguyễn lúc 18 giờ…lời Chúc Tết của thầy Viên Duy…múa lân…và cho đến 19:50 mới bắt đầu phần trình diễn của Don Hồ. 
    Sau những lời chúc Tết, Don Hồ mở đầu với bài Vùng trời bình yên cùng chiếc Áo dài đỏ, quần vàng. Chàng ca sĩ đã bước qua tuổi 52 (Don Hồ nói với tôi là anh sinh năm 1966) nhưng giọng ca vẫn khỏe và mạnh không thua gì sức trẻ MC Thanh Tùng. Năm nay ai cũng khen Thanh Tùng hát hay hơn các năm trước nhiều, điều đó đã được chứng minh trong mỗi bài hát mà anh trình bày, rất được khán giả hoan nghênh. Sau Vùng trời bình yên, những bài kế tiếp trong phần 1 và phần 2 gồm: Chúc xuân, Đầu xuân lính chúc, Xuân này con không về, Đường xa ướt mưa, Điệp khúc mùa xuân, Hình ảnh người em không đợi và Hãy sống cho tuổi trẻ (Say you will). Ở phần 1, Don Hồ đã chuẩn bị 200 bao lì xì đã chia ra nhiều gói được nhét trong túi áo và quần để sau mỗi câu hát của anh, dưới hội trường nơi nào hát theo lớn nhất, rõ nhất thì anh sẽ ném những bao lì xì vào đó để khán giả ‘cùng nhau nhặt’ như là một chút quà xuân và may mắn đầu năm. Ý tưởng này của Don Hồ đã mang đến không khí vui nhộn cho cả hội trường.

 
    Trước 22 giờ khi sắp tới giờ diễn phần 2 của Don Hồ tôi đi ra hành lang rồi tình cờ ngang qua quày bày bán DVD của Don Hồ do hai cô Lan Anh và Thúy An đứng chào hàng, một lát sau có Chân Như đến. Để được chụp một tấm hình Tam Nương trong những chiếc áo dài tuy hơi màu mè hoa lá nhưng xinh đẹp, tôi đã mua một DVD để có lý do nói cho Don Hồ biết, nhờ tam cô nương mà dĩa của anh bán rất chạy…đếm chưa đủ mười ngón tay. 


    Sau phần 2 là giải xổ số Tombola, mọi lô trúng đã có người nhận. Có người trúng kẻ không nhưng chắc chẳng có ai buồn vì đây chỉ là một trò chơi may rủi lấy niềm vui ủng hộ nhà Chùa là chính, bởi vậy 3.000 vé Tombola in ra đã được bà con xa gần ủng hộ hết mình, bán hết khá nhanh trước khi giải được bốc thăm lúc 23 giờ.
 

   Chương trình được tiếp tục với phần 3 hay còn gọi là Remix lúc 24 giờ chỉ với Don Hồ cho đến cuối chương trình. Khi xổ số Tombola vừa xong cũng là lúc bà con xa gần kẻ ở người về vì đêm đã khuya, lạnh lẽo. Người ở lại cũng không ít để cùng với Don Hồ khuấy động hội trường theo từng bước nhảy được mở đầu với bài Dancing All Night, tiếp đến là những ca khúc được anh trình bày chắc là nhiều hơn như tôi ghi dưới đây: Tuyết rơi, Xa em kỷ niệm, Lemon Tree, Trở về mái nhà xưa, Papa và Chân tình là bài cuối khi Don Hồ nhảy xuống hội trường kéo hai chiếc ghế ra giữa, đứng lên rồi cùng hát với mọi người xung quanh, rồi anh đành phải cùng mọi người chấm dứt vì đã hết giờ. Có lẽ phần Remix qua tiếng hát đầy nhiệt tình tuyệt vời của Don Hồ mới là những ca khúc mà hầu hết tôi yêu thích, đó là thời mà âm nhạc như là mạch sống của tình yêu đôi lứa ai cũng phải nếm thử một lần. 

    
    Cũng như ca sĩ Kỳ Phương Uyên, Don Hồ đã trở lại Áo lần thứ hai, cuối tháng 3 anh lại góp mặt trong chương Đại Nhạc Hội Lễ Phục Sinh tại Fürth, Đức Quốc vào ngày 31.03.2018 với những ca sĩ hàng đầu Paris By Night cùng MC Nguyễn Ngọc Ngạn & Nguyễn Cao Kỳ Duyên.

NSL, 04.03.2018  

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen