Montag, 18. Dezember 2017

CHÁU NGOẠI

Wien, 6.2006  
    Cách đây vài năm, lúc còn nghe rõ mỗi khi tôi gọi về thăm, mẹ thường chấm dứt câu chuyện bằng vài lời gần như thường lệ xưa thiệt là xưa nhưng không khi mô đề mốt: ‘rứa bé Như có thêm đứa mô khôn(g) con? – à còn bé Ty nữa, răng lâu rồi nội khôn(g) nghe chi hết?’ Tôi nghĩ trong bụng: mạ ơi là mạ, mạ quá thiệt thà, bên ni vợ chồng con trai của mạ ở cách Wien chỉ 300 cây số mà còn không nghe thì mạ xa cả ngàn dặm răng mà nghe được! 
   Thiệt tình mà nói thì hai cô con gái nhà tôi lì không chịu nổi. Bà ngoại đã rất nhiều lần xuống nước năn nỉ ỷ ôi, nào là sanh đi con vì ngoại sắp về hưu rồi để ngoại nuôi cho, nào là chỉ một đứa con thì buồn lắm, chừng 18 tuổi nó cuốn gói theo bạn gái thì cản ngăn cũng không kịp...Còn bé Ty thì hay né khi đoán mẹ sẽ trở lại đề tài này nên thường đánh trống lảng qua chuyện khác. Cuối cùng thì có một vẫn còn hơn không, nên cho đến nay Ân Lai đã 11 tuổi vẫn là đứa cháu ngoại duy nhất, là tâm điểm chú ý và thương yêu của cả gia đình. Sau ngày Ân Lai chào đời vào tháng 6.2006, dì Ty nhanh chóng mở một sổ tiết kiệm, có người đoán là khi 18 tuổi, Ân Lai có thể mua được chiếc xe (không biết là xe đạp hay Mẹt xê đì). Bà ngoại thì hết quà đến cáp, hết áo đến quần, hết đồ chơi rồi đến đồ thiệt. Riêng ông ngoại thì phải chờ đến năm 2009 khi chuyển đổi công việc, cứ mỗi chiều đi làm về, ông ngoại mở bóp lấy 1 Euro bỏ vô trong hộp  kín cho cháu. Mỗi năm chờ đến tháng 12, ông bà ngoại thường ‘mời’ cháu về Salzburg chơi và khui ‘con heo’, nhìn cháu đếm tiền lẻ cả nhà ai cũng sốt ruột, nếu thiếu thì ông ngoại sẽ bù cho đủ ba trăm, cháu chỉ vui trong giây lát rồi đưa cho mẹ Như và sau đó quên luôn cho đến năm sau. Ân Lai rất ngoan, chăm học và lễ phép, mê đọc sách, ít nói, điềm đạm và cũng mê iPad như các đứa trẻ khác, được dì Ty cưng vô cùng, cậu Alain cũng rất thương cháu. Thỉnh thoảng lên Wien thăm, cháu thường chơi đàn cho ông bà ngoại nghe, nhưng lần này cũng là lần đầu tiên đại gia đình hai bên nội ngoại được làm khán giả để nghe Ân Lai cùng bạn học trình diễn Klavier (Piano) và hát dưới sự hướng dẫn của thầy Mag. Gerasim Mangurov lúc 18:00 ngày 09.12.2017 ở Kunstraum der Ringstrassen Galerien.


    Hội trường có sức chứa khoảng 50 người, chúng tôi đến lúc 17:50 giờ chỉ còn 2 dãy ghế trống sau cùng, rồi sau đó gia đình cô Trâm, vợ con các chú Bé và Xi của Ân Lai đến đông đủ, chỉ thiếu bà Nội và cô Trang. Stefan đã đến trước cùng với bố con anh Nô và Hương Giang. Vui hơn nữa là gặp lại Robert, cùng Vũ & Lan Anh và hai cháu mà mới đêm hôm qua chúng tôi đều là những người cùng đốt lửa Đêm Đông cho đến 2 giờ sáng.


    Ân Lai là  người  mở  đầu  chương trình  với   bài   Sonatina   in  C Dur - Op. 36, No. 1 (Clementi) và Wilde Reiter (R. Schumann). Tiếp theo là cô bé Selina Stochita nhỏ hơn Ân Lai vài tuổi với Freude schöner Götterfunken (Beethoven) và Kleiner Mozart. Khán giả đã có dịp cười vui với 2 nghệ sĩ tý hon này. 


    Chương trình được tiếp nối với 12 tiết mục được các diễn viên lớn tuổi trình diễn cho đến 19 giờ, rồi sau đó là chụp vài tấm hình lưu niệm. Thầy Gerasim Mangurov mời quan khách dùng bữa ăn nhẹ do Frau Le chiêu đãi ngay kế bên hội trường. Rất đông khách tham dự đến quày Buffet rồi thong thả chuyện trò cho đến chừng 19:30 thì kết thúc. Riêng bà con hai họ Lê & Nguyễn nán lại chốc lát để thăm hỏi nhau rồi chia tay.  

        
    Theo dự tính thì chúng tôi sẽ đi ngắm phố đêm nhưng vì gió lớn và quá lạnh nên phái đoàn đã đi bộ đến Restaurant Sài Gòn gần đó, rồi phải trở ra vì không đủ chỗ ngồi nên đã chia hai nhóm: Alain, Hương Giang đi với chị Ty và Stefan, còn nhóm già lên xe 7 chỗ về nhà anh Vũ vì còn một nồi phở đang chờ. Vậy là thêm một lần nữa được thưởng thức tài nghệ của Lan Anh qua hương vị phở quê nhà, một món ăn mà ba đời nhà họ Lê ai cũng like, và ông ngoại Ân Lai cũng vậy.
    Chúc Vũ & Lan Anh cùng Khánh My & Khánh Vy đón một mùa Giáng Sinh và Năm Mới 2018 ở Houston với Đại gia đình, Sức khỏe và Hạnh phúc.

NSL, 18.12.2017       

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen