Ở
bên nhà tôi còn người mẹ
Tóc bạc thân gầy
áo mỏng che Đôi mắt đã chảy bao nhiêu lệ
Từ
buổi tôi đi giữa nắng hè.
Mẹ
ở bên đó con bên này
Thư
viết ngàn trang mấy năm nay
Tấm
hình mẹ gởi con còn giữ
Mỗi
lúc nhìn mắt thấy cay cay.
Nên chẳng khi nào thấy mẹ vui
Mấy
mươi năm sóng đời xô đẩy
Nỗi
niềm riêng mẹ vẫn chưa nguôi.
Thương
mẹ, con thương, thương thật nhiều
Tháng
ngày góp lại những chiêm bao
Thì
như con vẫn rất gần mẹ
Cho
dẫu ngăn cách ở xứ nào.
Ở
bên nhà tôi còn người mẹ
Như
bóng hàng cây để chở che
Cơn
mưa trút xuống đời lưu lạc
Còn
mẹ thân yêu để nhớ về.
NGUYỄN SĨ LONG
20.07.1994
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen