Mỗi
đêm chân bước về nhà
Sương
khuya từng giọt như sa vào lòng
Một
mình đứng giữa hư không
Tường
vôi trắng mịn mênh mông bến bờ.
Mỗi
đêm là một bến mơ
Dư
âm sót lại hững hờ cách ngăn
Một
mình nghe gió thở than
Nín
hơi thở nhẹ đêm trăng vẫn tàn.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen