Bốn mươi năm tình lỡ
Nhìn lại nhau như mơ
Những tấm hình em gởi
Ôi xiết bao bất ngờ.
Nhớ ngày xa xưa ấy
Cuộc tình trong phút giây
Tưởng chừng như cơn bão
Xua tan những lâu đài.
Một lần ngồi trước biển
Sóng xô cuộc đời nhau
Chiều vương trên môi lạnh
Tình xa đến bạc đầu.
Bốn mươi năm nhìn lại
Tháng ngày ngỡ phôi phai
Người về trong ký ức
Nghe rộn ràng quanh đây.
Em như vẫn hồn nhiên
Vẫn bờ môi dịu hiền
Bên vườn hoa xuân thắm
Để quên đi muộn phiền ?
Tình cờ nhận ra nhau
Mái tóc đã thay màu
Nụ hôn xưa còn nhớ
Để làm quà kiếp sau.
Lỡ mai kia gặp lại
Anh xin nắm bàn tay
Ấm bài thơ viết vội
Dẫu cho tình nhạt phai.
NGUYỄN SĨ LONG
Sbg, 11.02.2015
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen